HAJIMARIMOM.com

View Original

THÔNG BÁO GIẢI MINIGAME SẺ CHIA KHOẢNH KHẮC

Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, Fanpage đã nhận được rất nhiều tấm ảnh đáng yêu và những lời chúc, lời nhắn nhủ chân thành từ mọi người. Hajimari Mom .com Vietnam xin cảm ơn vì mọi người đã dành thời gian tham gia minigame đợt này nhé! Có rất nhiều khó khăn trong quá trình lựa chọn người thắng giải bình chọn, nhưng ban tổ chức hy vọng mọi người đều đã có những giây phút hạnh phúc, có thêm dũng khí để nói lời yêu thường với người phụ nữ mình yêu quý nhé! Nếu đợt này chưa may mắn nhận giải, đừng buồn và nghĩ rằng bài dự thi của mình không tốt, mà chỉ là thiếu một chút may mắn thôi nèGiờ thì, mọi người nhanh chóng kiểm tra lại mã dự thưởng và kiểm tra xem có số của mình không nhé!🎁Giải bình chọn: Do ban giám khảo tại Nhật lựa chọn

  • HJMM.20
  • HJMM.32

🎁Giải quay số may mắn:

  • HJMM.24
  • HJMM.2
  • HJMM.26
  • HJMM.19

Video ghi lại quá trình quay số, vui lòng xem tại đây.📝Cách thức nhận giải:

  1. Nhận giải qua tài khoản ngân hàng
  2. Nhận giải qua tài khoản Momo

Người thắng giải vui lòng nhắn tin cho Fanpage cách thức nhận giải mong muốn.Thời gian gửi thưởng: 2/11/2021 - 8/11/2021Bài dự thi đạt giải bình chọn:HJMM.20Lời nhắn:Vất vả và cực nhọc. Nghị lực và kiên cường. Đó là những điều mà con cảm nhận được trong ánh mắt mẹ. Sinh ra trong một gia đình khó khăn nên mẹ phải vất vả từ nhỏ. Rồi lớn lên mẹ lại vào chiến trường. Chiến tranh kết thúc, mẹ trở thành cô giáo mong muốn đem lại kiến thức cho học sinh. Bố mất, một mình mẹ vừa là cha, vừa là mẹ nuôi ba chị em con nên người. Rồi những đứa con cứ xa dần nên hầu hết ngày tháng mẹ phải sống cô đơn một mình. Nhưng mẹ chẳng buồn, chẳng tủi. Con biết cả đời mẹ chỉ có một mong ước con cái bằng bạn, bằng bè và đừng phải sống vất vả như mẹ. Con thấy thương mẹ rất nhiều nhưng cũng chẳng giúp được gì mấy. Hồi bé thì chỉ giúp mẹ mấy việc lặt vặt. Lúc đó, con chỉ ước mình lớn thật mau để có thể gánh bớt phần nào gánh nặng của mẹ. Lớn lên, con cố học thật tốt để không phụ lòng mẹ. Rồi xa nhà, sống những ngày tháng xa mẹ. Có những lúc con chỉ ước mình có đôi cánh để bay tới gần ở gần mẹ.“Mẹ”, tiếng gọi thiêng liêng mà kì diệu ấy đã được con cất lên từ thuở ấu thơ và theo con đến suốt cuộc đời. Mẹ không phải là người nổi tiếng gì nhưng là điều tuyệt vời nhất mà ông trời đã ban cho con. Mẹ đã hi sinh cả đời vì chúng con mà chẳng một lời kêu ca, trách móc. Mẹ lúc nào cũng cho đi và không đòi nhận lại. Mẹ là người luôn tâm niệm “Con dù lớn vẫn là con của mẹ/ Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con”. Mẹ luôn là bến bờ cuối cùng con neo đậu, là nơi luôn mở rộng cánh tay để con sà vào khi yếu lòng. Cả đời mẹ chỉ có một mong ước là con của mình khôn lớn, trưởng thành và sống hạnh phúc mà chẳng ước mơ gì cao sang."Nước mắt chảy xuôi". Cả cuộc đời này mẹ đã dành tất cả tình thương cho con. Với mẹ, con là cả thế giới. Con là động lực để mẹ bước tiếp trên đường đời vắng bố. Với con, mẹ là tất cả những yêu thương mà con có. Nhân ngày 20/10, con muốn gửi ngàn lời yêu thương đến mẹ. Mẹ hãy luôn vui vẻ và khỏe mạnh, mẹ nhé! Mẹ hãy làm những điều mình thích, đi những nơi mẹ muốn đi. Mẹ hãy nghĩ đến bản thân mình và đừng nghĩ đến con nhiều quá mà quên bản thân. Con mong những yêu thương mà mẹ trao đi sẽ luôn được nhận lại trong cuộc đời này. Con mong mẹ sẽ bên con thật lâu. Con cảm ơn mẹ vì đã sinh con ra trong cuộc đời này, nuôi con lớn lên, trao con yêu thương và dạy con trở thành một con người đúng nghĩa. Con yêu mẹ!HJMM.32Lời nhắn:Mẹ con mình giống nhau nhất là nụ cười mẹ nhỉ, nhìn con ai cũng bảo giống mẹ, giống tới cả tính cách, hiền lành, thẳng tính, giọng nói to không thể giảm âm lượng khi nói chuyện được hihi ( ăn to nói lớn ), giống gì nữa mẹ nhỉ, giống cả đức tính chịu đựng mọi khó khăn, âm thầm lặng lẽ vì ai, có chuyện gì buồn cũng giữ trong lòng. Mẹ đấy mẹ rất hay giấu chúng con chuyện mẹ ốm, mẹ mệt, nhưng giờ thì mẹ không thể giấu nữa rồi..."Buồn quá, rất tiếc...Mình rất muốn khócDường như bóng tốiVới mây đen phủ kín trong lòng..."Mẹ ơi một đêm trôi qua dài thật dài, mẹ con mình ở trong bệnh viện, mẹ mắt nhắm vì mới mổ còn ảnh hưởng của thuốc nên mẹ nôn nao chóng mặt, phần vì mẹ mệt sau ca mổ. Con ngồi yên trên chiếc ghế mắt cố gắng không buồn ngủ để xem mẹ cần gì mẹ gọi con, tiếng mẹ rên nhè nhẹ, rồi mẹ buồn nôn, con bón được tí cháo nào thế là ra hết cả, thương mẹ quá, người mẹ mệt nhoài, con lau xong cho mẹ rồi chạy hỏi bác sĩ tiêm giảm đau cho mẹ để mẹ ngủ một chút mẹ quá mệt rồi. Con chẳng dám ngồi lên giường mẹ sợ mẹ giật mình, mẹ luôn trong cảm giác như xay tàu xe vậy, có lúc buồn ngủ quá con xếp các ghế nhựa lại chợp tí, nhưng nó khó chịu không thoải mái nên lại không ngủ được, cả đêm thao thức, thức đêm mới thấy thời gian sao trôi lâu quá mãi mà không hết đêm, sức khỏe mẹ đã yếu đi nhiều con thương mẹ quá mà chẳng biết làm sao chỉ cố gắng động viên mẹ. Mắt con nhòe đi trong ký ức mẹ một mình bươn trải nuôi con ăn học, mẹ giấu mọi thứ kể cả bệnh tật chỉ mong con có tiền học hành đàng hoàng rồi nên người...những lúc mưa gió mẹ vẫn cố gắng bán hàng kiếm thêm, khi con gọi về dù có ốm vẫn nói mẹ không sao. mẹ của con kiên cường lắm, nhưng giờ mẹ đã không còn có thể giấu con nữa rồi, tuổi già bệnh tật không chừa một ai, một cơn bạo bệnh đã làm mẹ ngã gục và giờ.... Con lặng im lau nước mắt, mẹ ơi giờ con sẽ là chỗ dựa cho mẹ, mẹ hãy cố lên, rồi trời sẽ sáng và mẹ sẽ mau khỏi bệnh mẹ nhé.Tiếng tin nhắn điện thoại đến kéo con trở về với thực tại: " cháu ơi mẹ có đau lắm không, có nôn nữa không cố gắng thức để chăm mẹ, đêm nay mẹ sẽ đau lắm" tin nhắn của dì, không chỉ đêm nay mẹ đau không ngủ được mà ngay cả mình cả dì và bao người thân ở nhà lúc này cũng đang rất lo lắng, luôn dõi theo mỗi tin nhắn mà mình nhắn về. Mình nhắn tin trấn an dì: " cháu thức được, dì cứ yên tâm ạ". Những lúc khó khăn như này mới thấy gia đình thật quan trọng, anh chị em luôn đoàn kết bảo bọc và yêu thương nhau hết mực.Trước khi phát hiện có u ở vú, mẹ vẫn không thấy đau, nhưng như linh cảm mẹ xem mạng khi thấy 1 bên đầu vú bị tụt vào và vú sờ có cục cứng, mẹ nói cho mình đấy là triệu chứng ung thư, mình giật mình bảo mẹ ơi mẹ đi khám xem thế nào. Mình bảo mẹ nếu khám không có vấn đề gì cả nhà ta sẽ đi Sầm Sơn chơi mẹ nhé, kết thúc một năm học của cháu, và cũng là đi cho cả nhà thoải mái chứ lâu rồi từ khi có dịch chỉ ngồi nhà suốt thôi. Nhưng mọi chuyện không như ý mình, kết quả hai lần khám là mẹ bị Ung thư vú và có chỉ định mổ, mẹ là người suy sụp nhất, mẹ cứ trấn an mọi người là không sao nhưng rồi mẹ lại tủi thân khóc. Cả nhà bầu không khí khi đó thật u ám, mình nghĩ mọi dự định đi chơi cho mẹ thoải mái phải dừng vì mẹ rất buồn. May sao đám nhóc lít nhít hát hò, chơi với mẹ làm mẹ phần nào vơi đi.Và mẹ đã trải qua ca mổ thành công, mẹ ra Hà Nội mổ cả nhà muốn thăm mẹ luôn cũng khó, luôn luôn gọi điện vi deo, nhắn tin thăm hỏi thường xuyên, mẹ không bao giờ đơn độc trong cuộc chiến này, luôn có các con và người thân bên cạnh mẹ. Mổ xong được tuần lại ra thăm khám và truyền hóa chất, truyền sau một ngày mẹ vẫn không sao nhưng tới ngày thứ hai mẹ bắt đầu mệt, ăn vào là nôn ra, người như không còn sức sống vậy, người mẹ thật sự mệt mỏi. Mẹ kiên cường lắm sợ các con lo lắng mẹ vẫn cố ăn chút, rồi mẹ lại nôn. Lúc đó con chỉ chực khóc nhìn mẹ mà thấy đau lòng, căn bệnh đang giày vò mẹ. Sang ngày thứ 3 mẹ không nôn nữa chỉ mệt thôi, mình bón cháo mẹ ăn được ít vào người. Qua ngày thứ tư ăn được nhiều hơn chút nữa và sức sống đã trở lại trên khuôn mặt mẹ không còn ủ rũ và thở dài...Cuộc chiến với ung thư còn thật dài phía trước nhưng mình tin mẹ sẽ cố gắng, với tình yêu của các con và gia đình bên cạnh, mẹ nhất định sẽ vượt qua... Mình cũng muốn nhắn nhủ các bạn hãy giành nhiều thời gian cho cha mẹ mình, đừng thờ ơ để rồi hối tiếc giá như mình có thời gian bên cha mẹ nhiều hơn, có tiếc nuối thời gian cũng không bao giờ trở lại, hãy trao yêu thương thật nhiều khi còn có thể!Mùa xuân này con đã về bên mẹHôn nhẹ nhàng lên mái tócCháu gái cười sẽ xua tan mệt nhọcTrên gương mặt thật hiền mẹ của con ơiMẹ đừng dấu sau lưng những tiếng thở dàiCon vẫn biết mẹ cứ lo con mãiNhư khi con gái thuở còn thơ dạiLấy chồng xa và lóng ngóng việc nhàMẹ cứ sợ con sẽ bị kêu laNhưng mẹ ơi mẹ đừng lo nhéCon lớn rồi không bé nhỏ nữa mẹ ơiCon vẫn biết lòng mẹ như biển khơiLòng mẹ rộng và vòng tay mẹ rộngLuôn chờ con và đón con trở về!Ngày của mẹ con đã về bên mẹNhưng đâu rồi mái tóc để con hônCon đến bên mẹ lòng dạ bồn chồnMẹ nằm đó tiếng rên nhè nhẹĐau khắp người lòng dạ nôn naoĐâu còn cái thuở nào mạnh khỏeMẹ của con giờ đã yếu nhiềuBây giờ sớm sớm chiều chiềuCon ngồi xoa bóp chân tay tê buồnLắng nghe lời mẹ lấy ngay thứ cầnBây giờ con muốn ở gầnChỉ mong mẹ khỏe chẳng cần điều chiAi hỏi con ước mơ gìChỉ cầu sức khỏe về bên mẹ hiền!